Bạn có biết, trong lịch sử bệnh sởi đã làm cho cả thế giới phải chao đảo vì đại dịch sởi. Theo các chuyên gia y tế, đây là căn bệnh truyền nhiễm có tốc độ lây lan rất nhanh và gây ra nhiều biến chứng nguy hiểm như viêm phổi, viêm não.
Cùng nhìn lại lịch sử của căn bệnh đáng sợ này cũng như sự ra đời của loại vaccine chống sởi để có cái nhìn thận trọng và chính xác về nó. Có hiểu biết về nguyên nhân, triệu chứng của bệnh để có cách điều trị và phòng ngừa đúng đắn.
Xem thêm: Nhiễm trùng da: Tất cả những điều bạn cần biết
Mục lục
- Lịch sử bệnh sởi
- Dấu hiệu và triệu chứng
- Bệnh sởi lây lan thế nào?
- Biến chứng của bệnh sởi
- Điều trị sởi
- Phòng ngừa
- Tiêm phòng sởi
- Các câu hỏi thường gặp liên quan tới bệnh sởi
- 1. Tôi đã tiếp xúc với người bị sởi. Tôi nên làm gì?
- 2. Tôi có được bảo vệ chống lại bệnh sởi không?
- 3. Tôi nên làm gì nếu tôi không chắc chắn liệu mình có miễn dịch với bệnh sởi không?
- 4. Tôi nghĩ rằng tôi bị bệnh sởi. Tôi nên làm gì?
- 5. Nếu tôi được chẩn đoán mắc sởi, tôi nên làm gì?
- 6. Vắc xin sởi có hiệu quả như thế nào?
- 7. Virus sởi hoang dại là gì?
- 8. Loại virus sởi được xác định như thế nào?
- 4 điều cha mẹ cần biết về bệnh sởi
Lịch sử bệnh sởi
Thời đại tiền vắc-xin
Vào thế kỷ thứ 9, một bác sĩ Ba Tư đã đưa ra những mô tả đầu tiên về bệnh sởi. Ông đã trình bày sự khác biệt giữa bệnh sởi (measles) và bệnh đậu mùa (variola) trong một ghi chú y tế của mình.
Vào năm 1757, Francis Home, một bác sĩ người Scotland, đã chứng minh rằng bệnh sởi là do một tác nhân gây bệnh có trong máu của bệnh nhân.
Năm 1912, bệnh sởi trở thành căn bệnh đáng chú ý trên toàn quốc tại Hoa Kỳ, đòi hỏi các nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe và phòng thí nghiệm của Hoa Kỳ phải báo cáo tất cả các trường hợp được chẩn đoán mắc sởi. Trong thập kỷ đầu tiên của báo cáo, trung bình có 6.000 ca tử vong liên quan đến sởi được báo cáo mỗi năm.
Trong thập kỷ trước năm 1963 khi chưa có sẵn vắc-xin, gần như tất cả trẻ em đều mắc bệnh sởi khi chúng được 15 tuổi. Ước tính có khoảng 3 đến 4 triệu người ở Hoa Kỳ bị nhiễm bệnh mỗi năm. Trong số các trường hợp được báo cáo mỗi năm, ước tính có khoảng 400 đến 500 người chết, 48.000 người phải nhập viện và 1.000 người bị viêm não do bệnh sởi. Ngày nay chỉ có khoảng 60 trường hợp một năm.
Phát triển vắc-xin
Năm 1954, Bác sĩ John F. Enders PhD và Thomas C. PeeblesMD ở Boston, Massachusetts đã thu thập các mẫu máu từ một số học sinh bị bệnh trong đợt bùng phát bệnh sởi với mong muốn phân lập virus gây bệnh sởi và tạo ra vắc-xin sởi. Họ đã thành công trong việc phân lập bệnh sởi trong máu David Edmonston, 13 tuổi.
Từ đó tới nay, có khoảng 21 chủng virus sởi đã được phát hiện trên toàn cầu, phổ biến nhất là virus thuộc chi Morbillivirus. Trong điều kiện nhiệt độ phòng, virus sởi sống được tới 34 giờ đồng hồ.
Ngày 15/10/1958, Sam Katz – một chuyên gia về bệnh truyền nhiễm từng làm việc cùng Thomas Peebles đã cho thử nghiệm phiên bản vắc-xin sởi đầu tiên, vốn dựa trên mẫu virus được phân lập 4 năm về trước.
Đối tượng được tiêm vắc xin thử nghiệm là 11 trẻ em khuyết tật ở Boston. Tuy nhiên, thử nghiệm không hoàn toàn thành công vì 9 em sau khi tiêm vẫn có các dấu hiệu và triệu chứng của sởi nhẹ. Điều này chứng tỏ virus dùng trong vắc xin đã yếu hơn rất nhiều.
Vào năm 1963, vắc-xin sởi đầu tiên chính thức được cấp phép sử dụng tại Mỹ có tên là Edmonston B. Tuy nhiên, vắc-xin này gây ra khá nhiều phản ứng phụ như phát ban, sốt cao nên sau này, nhiều loại vắc-xin mới đã được cải tiến ra đời như Schwarz và Attenuvax…
Hiện nay, loại vắc-xin thông dụng nhất ra đời từ năm 2005 có tên MMRV. Đây là vắc-xin thích hợp cho nhiều loại bệnh cùng lúc bao gồm sởi, quai bị, rubella, thủy đậu.
Loại bỏ bệnh sởi
Năm 1978, CDC đặt mục tiêu loại bỏ bệnh sởi khỏi Hoa Kỳ vào năm 1982. Mặc dù mục tiêu này không được hoàn thành nhưng việc sử dụng rộng rãi vắc-xin sởi đã làm giảm đáng kể tỷ lệ mắc bệnh. Đến năm 1981, số ca mắc sởi được báo cáo ít hơn 80% so với năm trước. Tuy nhiên, một đợt bùng phát bệnh sởi năm 1989 ở trẻ em trong độ tuổi đi tiêm đã khiến Ủy ban Tư vấn về Thực hành tiêm chủng (ACIP), Viện Nhi khoa Hoa Kỳ (AAP) và Học viện Bác sĩ Gia đình Hoa Kỳ (AAFP) đề nghị tiêm vắc-xin MMR thứ hai cho tất cả trẻ em. Sau khi thực hiện rộng rãi khuyến nghị này và có nhiều cải tiến trong vắc-xin MMR liều đầu tiên, các trường hợp mắc sởi được báo cáo thậm chí còn giảm hơn nữa.
Bệnh sởi đã được tuyên bố loại bỏ (không có sự lây truyền bệnh liên tục trong hơn 12 tháng) ở Hoa Kỳ vào năm 2000. Điều này là nhờ vào chương trình tiêm chủng hiệu quả cao ở Hoa Kỳ, cũng như kiểm soát bệnh sởi tốt hơn ở khu vực Châu Mỹ.
Dấu hiệu và triệu chứng
Các triệu chứng của bệnh sởi thường xuất hiện khoảng 7 đến 14 ngày sau khi một người bị nhiễm bệnh.
Triệu chứng điển hình của bệnh sởi bắt đầu với sốt nhẹ đến vừa phải, ho, sổ mũi, mắt đỏ và đau cổ họng, biếng ăn.
Hai hoặc ba ngày sau khi các triệu chứng trên bắt đầu thì các đốm Koplix (đốm nhỏ trắng ở giữa và rìa đỏ bao xung quanh) có thể xuất hiện bên trong niêm mạc miệng. Miệng của một bệnh nhân có đốm Koplik, một dấu hiệu sớm của bệnh sởi.
3 đến 5 ngày sau khi bắt đầu có triệu chứng, những vết ban đỏ hoặc nâu đỏ xuất hiện ngoài da. Vết ban thường bắt đầu xuất hiện trên mặt của người bệnh ở chân tóc rồi lan dần xuống cổ, thân mình, cánh tay, chân và bàn chân. Khi vết ban xuất hiện, cơn sốt có thể cao đến hơn 40 độ C. Sau vài ngày, sốt giảm dần và ban cũng lặn dần.
Bệnh sởi lây lan thế nào?
Bệnh sởi rất dễ lây và có thể lây lan từ người này qua người khác, từ bốn ngày trước đến bốn ngày sau khi ban xuất hiện. Bệnh sởi rất dễ lây lan đến nỗi nếu một người mang virus sởi thì 90% số người tiếp xúc với người đó nếu chưa được miễn dịch cũng sẽ bị nhiễm virus sởi. (Người chưa được miễn dịch sởi là người chưa từng được chủng ngừa sởi hoặc chưa bao giờ mắc bệnh sởi.)
Virus sởi sống trong chất nhầy mũi và cổ họng của người nhiễm bệnh. Nó có thể lây sang người khác thông qua ho và hắt hơi. Ngoài ra, virus sởi có thể sống tới hai giờ trong không khí nơi người nhiễm bệnh ho hoặc hắt hơi. Nếu người khác hít phải không khí có mầm bệnh hoặc chạm vào bề mặt bị nhiễm bệnh, sau đó chạm vào mắt, mũi hoặc miệng, họ có thể bị nhiễm bệnh.
Sởi là bệnh của con người; Virus sởi không lây lan bởi bất kỳ loài động vật nào khác.
Biến chứng của bệnh sởi
Bệnh sởi có thể nghiêm trọng ở tất cả các nhóm tuổi. Tuy nhiên, trẻ em dưới 5 tuổi và người lớn hơn 20 tuổi có nhiều khả năng bị biến chứng do sởi.
Đa số các trường hợp bệnh sởi sẽ khỏi hẳn và không để lại dư chứng gì, nhưng khoảng 30% trường hợp có thể gây ra một hoặc nhiều biến chứng, như:
Biến chứng thường gặp
- Các biến chứng sởi thường gặp bao gồm nhiễm trùng tai và tiêu chảy.
- Nhiễm trùng tai xảy ra ở khoảng 1 trong số 10 trẻ em mắc bệnh sởi và có thể dẫn đến mất thính lực vĩnh viễn.
- Tiêu chảy được báo cáo ở ít hơn 1 trong số 10 người mắc bệnh sởi.
Biến chứng nặng
Một số người có thể bị các biến chứng nặng nề, chẳng hạn như viêm phổi (nhiễm trùng phổi) và viêm não. Họ có thể cần phải nhập viện và có thể chết.
Cứ 20 trẻ em mắc sởi thì có 1 em bị viêm phổi, nguyên nhân phổ biến nhất gây tử vong do bệnh sởi ở trẻ nhỏ.
Cứ 1.000 trẻ thì có một trẻ mắc sởi sẽ bị viêm não có thể dẫn đến co giật và có thể khiến trẻ bị điếc hoặc bị thiểu năng trí tuệ.
Cứ 1.000 trẻ em mắc bệnh sởi thì có tới 1 hoặc 2 trẻ sẽ chết vì bệnh này.
Bệnh sởi có thể khiến phụ nữ mang thai sinh non, hoặc sinh con nhẹ cân.
Tại các nước đang phát triển, nơi mà suy dinh dưỡng và thiếu vitamin A là phổ biến, bệnh sởi đã gây tử vong cao. Đây cũng là nguyên nhân hàng đầu gây mù ở trẻ em châu Phi. Người ta ước tính rằng trong năm 2008 đã có 164.000 trường hợp tử vong trên toàn thế giới do sởi.
Biến chứng lâu dài
Viêm màng não bán cấp (SSPE) là một bệnh rất hiếm gặp của hệ thần kinh trung ương nhưng gây tử vong do nhiễm virus sởi mắc phải trước đó trong đời. SSPE thường phát triển từ 7 đến 10 năm sau khi một người mắc bệnh sởi, mặc dù người đó dường như đã khỏi bệnh hoàn toàn. Kể từ khi bệnh sởi đã được loại bỏ vào năm 2000, SSPE hiếm khi được báo cáo mắc tại Hoa Kỳ.
Trong số những người mắc bệnh trong thời kì bùng phát dịch sởi ở Hoa Kỳ vào năm 1989 đến 1991, cứ 100.000 người thì có 4 đến 11 người được ước tính có nguy cơ mắc SSPE. Nguy cơ phát triển SSPE có thể cao hơn đối với người bị sởi trước khi hai tuổi.
Điều trị sởi
Hiện chưa có thuốc đặc trị. Chủ yếu là điều trị triệu chứng, chăm sóc, phòng ngừa và điều trị biến chứng. Với thể sởi lành tính, điều trị tại nhà.
Nguyên tắc điều trị
- Bệnh nhân sởi cần được cách ly.
- Điều trị hỗ trợ.
- Phát hiện và điều trị sớm biến chứng.
Điều trị tại nhà nếu dấu hiệu bệnh nhẹ, không có biến chứng:
- Theo dõi nhiệt độ hàng ngày.
- Nhỏ mắt, nhỏ mũi bằng dung dịch nước muối 9‰ để tránh nhiễm khuẩn.
- Tắm rửa sạch bằng nước ấm để tránh nhiễm trùng và lở loét.
- Dinh dưỡng đầy đủ, thức ăn dễ tiêu và giàu dinh dưỡng, đặc biệt là vitamin A.
- Cho ăn nhẹ, đủ chất; cho uống nhiều nước (dung dịch oresol, nước quả tươi) khi trẻ sốt cao, tiêu chảy
- Nên nằm phòng riêng (thoáng, sáng, tránh gió lùa).
- Chỉ dùng thuốc kháng sinh khi có chỉ định của thầy thuốc.
Đưa đến cơ sở y tế ngay khi các dấu hiệu nặng lên:
- Sốt cao, ho nhiều, tiêu chảy nặng…
- Ban sởi lặn hết mà vẫn còn sốt.
- Các dấu hiệu biến chứng về tai, phổi, tiêu hóa, mắt…….
Phòng ngừa
Ngày nay bệnh sởi là hiếm ở Hoa kỳ cũng như ở những khu vực trên thế giới có tỷ lệ tiêm chủng cao, mặc dù thỉnh thoảng cũng có nhưng đợt bột phát sởi. Phần lớn những đợt bột phát này bắt nguồn từ những công dân đi du lịch chưa được miễn nhiễm sởi mang bệnh về hoặc từ những khách du lịch đến từ những nước đang có dịch bệnh.
Trẻ em ở Hoa Kỳ được chủng ngừa Sởi, ban Đức và Quai bị (MMR: Measles, Rubella, Mump) hai lần: lần đầu lúc 12-15 tháng tuổi và lần hai lúc 4-6 tuổi). Tuy nhiên vẫn có những trường hợp lẻ tẻ của bệnh sởi ở Hoa Kỳ vì du khách đến từ các quốc gia khác. Công dân Mỹ đi du lịch ở nước ngoài có thể bị nhiễm trước hoặc trong quá trình đi lại và lây bệnh cho những người chưa được chủng ngừa hay không được bảo vệ.
Tóm lại chủng ngừa là phương pháp hữu hiệu nhất để phòng ngừa bệnh sởi. Nên che miệng che mũi mỗi khi ho hoặc hắt hơi. Rửa tay sạch sẽ trước khi ăn uống. Bệnh sởi tự nó sẽ khỏi nếu không co biến chứng. Phương cách điều trị là kiểm soát triệu chứng để cho người bệnh được dễ chịu hơn. Bệnh sởi cần được điều trị đặc biệt khi có biến chứng.
Tiêm phòng sởi
Sởi là một bệnh rất dễ lây lan do virus gây ra. Nó lây lan qua không khí khi người nhiễm bệnh ho hoặc hắt hơi. Bệnh sởi bắt đầu bằng sốt. Ngay sau đó, nó gây ho, sổ mũi và mắt đỏ. Sau đó, một đốm đỏ nhỏ li ti bùng phát. Nó bắt đầu ở đầu và lan sang phần còn lại của cơ thể.
Bảo vệ tốt nhất chống lại bệnh sởi là vắc-xin sởi-quai bị-rubella (MMR). Vắc-xin MMR cung cấp sự bảo vệ lâu dài chống lại tất cả các chủng sởi. Con bạn cần hai liều vắc-xin MMR để được bảo vệ tốt nhất:
- Liều đầu tiên lúc 12 đến 15 tháng tuổi
- Liều thứ hai từ 4 đến 6 tuổi
Nếu gia đình bạn đi du lịch nước ngoài, các khuyến nghị về vắc-xin có một chút khác biệt:
- Nếu em bé của bạn được 6 đến 11 tháng tuổi, nên tiêm 1 liều vắc-xin MMR trước khi đi.
- Nếu con bạn từ 12 tháng tuổi trở lên, trẻ sẽ cần 2 liều vắc-xin MMR (cách nhau ít nhất 28 ngày) trước khi khởi hành.
Vắc-xin MMR rất an toàn và hiệu quả. Hai liều vắc-xin MMR có hiệu quả khoảng 97% trong việc ngăn ngừa bệnh sởi; một liều có hiệu quả khoảng 93%.
Trẻ em cũng có thể được chủng ngừa MMRV, bảo vệ chống lại bệnh sởi, quai bị, rubella và thủy đậu (thủy đậu). Vắc-xin này chỉ được cấp phép sử dụng ở trẻ em từ 12 tháng đến 12 tuổi.
Trước khi chương trình tiêm phòng sởi bắt đầu vào năm 1963, ước tính có khoảng 3 đến 4 triệu người mắc bệnh sởi mỗi năm tại Hoa Kỳ. Trong số này, khoảng 500.000 trường hợp đã được báo cáo mỗi năm cho CDC; Trong số này, 400 đến 500 người chết, 48.000 người phải nhập viện và 1.000 người mắc bệnh viêm não do bệnh sởi. Kể từ đó, việc sử dụng rộng rãi vắc-xin sởi đã giúp giảm hơn 99% các trường hợp mắc sởi so với thời kỳ tiền vắc-xin. Tuy nhiên, bệnh sởi vẫn còn phổ biến ở các quốc gia khác.
Các câu hỏi thường gặp liên quan tới bệnh sởi
1. Tôi đã tiếp xúc với người bị sởi. Tôi nên làm gì?
Trả lời:
Nếu bạn đã từng mắc bệnh sởi trong quá khứ hoặc đã tiêm phòng vắc xin
Nếu bạn đã từng mắc bệnh sởi trong quá khứ thì bạn đã có miễn dịch tự nhiên hoặc bạn đã được tiêm phòng trước đó thì bạn đã có kháng thể bảo vệ tuy nhiên vắc xin không có hiệu quả bảo vệ 100% do đó bạn nên chú ý theo dõi các biểu hiện của cơ thể sau 7 ngày để chắc chắn mình không bị lây bệnh. Trong thời gian này bạn nên bổ sung các thực phẩm giàu vitamin C để tăng sức đề kháng cho cơ thể.
Người đã tiêm phòng vắc xin Sởi vẫn có thể sẽ mắc bệnh nhưng ở thể nhẹ.
Bạn nên hạn chế tiếp xúc, sử dụng chung các vật dụng với người thân đặc biệt là trẻ em. Nên thông báo rằng bạn đã tiếp xúc với người mắc bệnh Sởi.
Trường hợp bạn chưa được tiêm phòng
Trường hợp bạn chưa được tiêm phòng thì có thể tiêm vắc xin trong 72 giờ sau khi tiếp xúc với người bệnh. Lưu ý vắc xin không sử dụng cho phụ nữ đang mang thai hoặc người suy giảm miễn dịch hoặc đang sử dụng thuốc ức chế miễn dịch.
Bạn nên để ý những triệu chứng bệnh Sởi. Những triệu chứng bệnh Sởi xuất hiện đầu tiên là bị sốt, sổ mũi, đau và chảy nước mắt, và bị ho. Sau đó người bệnh sẽ nổi ban.
Nhằm mục đích đề phòng, nếu đã tiếp xúc với bệnh Sởi, tốt hơn hết là bạn nên tránh chung đụng với bất cứ người nào dễ có nguy cơ bị bệnh này cho đến 18 ngày sau đó. Nếu không thể tránh chung đụng với những người này, bạn nên cảnh báo cho họ biết là bạn có thể đang trong thời kỳ phơi nhiễm.
Đừng đến những nơi công cộng (chẳng hạn như nơi làm việc, trường học, nhà trẻ hoặc các thương xá) hoặc sử dụng phương tiện chuyên chở công cộng.
Đi khám bác sĩ, tốt nhất là bác sĩ càng sớm càng tốt để bác sĩ có thể chẩn đoán đúng bệnh. Khi đi nên đeo khẩu trang, hạn chế tiếp xúc để phòng tránh lây nhiễm bệnh cho cộng đồng
2. Tôi có được bảo vệ chống lại bệnh sởi không?
Trả lời:
CDC cho rằng bạn được bảo vệ khỏi bệnh sởi nếu ít nhất một trong những điều sau đây:
Bạn đã nhận được hai liều vắc-xin chứa sởi và bạn là
- Trẻ trong độ tuổi đến trường (tới lớp 12)
- Người lớn ở một môi trường có nguy cơ lây truyền bệnh sởi cao, bao gồm cả học sinh tại các tổ chức giáo dục sau trung học, nhân viên y tế và khách du lịch quốc tế.
Bạn đã nhận được một liều vắc-xin chứa sởi và bạn là
- Trẻ ở độ tuổi mẫu giáo
- Người trưởng thành nhưng không ở trong môi trường có nguy cơ cao lây truyền bệnh sởi.
- Bạn đã bị sởi trong quá khứ
- Xét nghiệm chứng mminh bạn có miễn dịch với bệnh sởi
- Bạn sinh trước năm 1957.
3. Tôi nên làm gì nếu tôi không chắc chắn liệu mình có miễn dịch với bệnh sởi không?
Trả lời:
Nếu bạn không chắc chắn liệu bạn có miễn dịch với bệnh sởi hay không, bạn nên nhờ bác sĩ kiểm tra máu để xác định xem bạn có miễn dịch với sởi hay không. Nhưng lựa chọn này có thể sẽ có giá cao hơn và sẽ có hai lần khám bác sĩ. Còn nếu không, bạn có thể tiêm một liều vắc-xin MMR khác mặc dù bạn có thể đã miễn dịch với bệnh sởi (hoặc quai bị hoặc rubella), điều này không có hại.
4. Tôi nghĩ rằng tôi bị bệnh sởi. Tôi nên làm gì?
Trả lời:
Ngay lập tức gọi cho bác sĩ biết về các triệu chứng bạn đang gặp phải. Bác sĩ có thể:
- Xác định xem bạn có miễn dịch với bệnh sởi hay không dựa trên hồ sơ tiêm chủng của bạn hoặc nếu bạn bị sởi trong quá khứ, và
- Sắp xếp đặc biệt để đánh giá bạn, nếu cần, mà không gây nguy hiểm cho bệnh nhân và nhân viên văn phòng y tế khác.
5. Nếu tôi được chẩn đoán mắc sởi, tôi nên làm gì?
Trả lời:
Nếu bạn bị sởi, bạn nên ở nhà trong bốn ngày sau khi bạn bị phát ban. Ở nhà là một cách quan trọng để không lây bệnh sởi cho người khác.
Bạn cũng nên:
- Che miệng và mũi bằng khăn giấy khi bạn ho hoặc hắt hơi, và đặt khăn giấy đã sử dụng của bạn vào thùng rác. Nếu bạn không có khăn giấy, ho hoặc hắt hơi vào tay áo hoặc khuỷu tay trên của bạn, không phải bàn tay của bạn.
- Rửa tay thường xuyên bằng xà phòng và nước.
- Tránh dùng chung đồ uống hoặc dụng cụ ăn uống.
- Khử trùng các bề mặt thường xuyên chạm vào, như đồ chơi, tay nắm cửa, bàn, quầy.
- Gọi cho bác sĩ về các triệu chứng của bạn.
6. Vắc xin sởi có hiệu quả như thế nào?
Trả lời:
Vắc xin sởi rất hiệu quả. Một liều vắc-xin sởi có hiệu quả khoảng 93% trong việc ngăn ngừa bệnh sởi nếu tiếp xúc với vi-rút. Hai liều có hiệu quả khoảng 97%.
7. Virus sởi hoang dại là gì?
Trả lời:
Khi một người chưa được tiêm phòng mắc bệnh sởi, virus sởi hoang dại gây ra nhiễm virus. Các nhà khoa học phân chia virut sởi hoang dại thành các nhóm di truyền gọi là kiểu gen. Trong số 24 kiểu gen đã biết, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) liệt kê 6 kiểu gen được biết đến hiện đang lưu hành và thường thấy nhất: B3, D4, D8, D9, G3, H1.
8. Loại virus sởi được xác định như thế nào?
Trả lời:
Các nhà khoa học xác định kiểu gen trong phòng thí nghiệm bằng phương pháp gọi là giải trình tự axit nucleic. Kiểu gen dựa trên trình tự RNA (axit ribonucleic) của virus sởi gây ra bệnh ở người nhiễm bệnh.
4 điều cha mẹ cần biết về bệnh sởi
Gần đây bạn có thể nghe nhiều về bệnh sởi. Và tất cả những tin tức này trên TV, phương tiện truyền thông xã hội, Internet, báo và tạp chí có thể khiến bạn tự hỏi những gì bạn là cha mẹ thực sự cần biết về căn bệnh này. CDC đã đưa ra một danh sách các sự thật quan trọng nhất về bệnh sởi cho các bậc cha mẹ như bạn.
Bệnh sởi có thể nghiêm trọng
Một số người nghĩ rằng bệnh sởi chỉ là một chút phát ban và sốt sẽ hết sau vài ngày, nhưng bệnh sởi có thể gây ra các biến chứng nghiêm trọng cho sức khỏe, đặc biệt là ở trẻ em dưới 5 tuổi. Không có cách nào để nói trước mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng mà con bạn sẽ gặp phải.
Ở Mỹ, khoảng 4 người mắc sởi sẽ có 1 người phải nhập viện.
Cứ 1.000 người mắc bệnh sởi sẽ có 1 người bị viêm não, điều này có thể dẫn đến tổn thương não
Cứ 1.000 người mắc bệnh, có khoảng 1-2 người mắc sởi sẽ chết, ngay cả khi được chăm sóc tốt nhất
Một số triệu chứng sởi phổ biến hơn bao gồm
- Sốt
- Phát ban
- Sổ mũi
- Mắt đỏ
Bệnh sởi rất dễ lây lan
Sởi lây lan qua không khí khi người nhiễm bệnh ho hoặc hắt hơi. Nó dễ lây lan đến nỗi nếu một người mắc bệnh, 90% người xung quanh cũng sẽ bị nhiễm bệnh nếu không được bảo vệ. Con bạn có thể bị sởi nếu ở trong một căn phòng nơi có người mắc bệnh sởi, thậm chí đến hai giờ sau khi người đó đã rời đi. Một người nhiễm bệnh có thể truyền bệnh sởi sang người khác ngay cả trước khi biết mình mắc bệnh bệnh từ bốn ngày trước khi phát ban bệnh sởi cho tới bốn ngày sau đó.
Bạn cần phải đưa con đi tiêm vacxin phòng sởi
Cần tiêm vacxin đầy đủ để tạo ra miễn dịch cộng đồng. Càng nhiều người tiêm vắc-xin ngừa sởi càng tốt nằm ở chỗ: Nó giúp bảo vệ cộng đồng, chứ không chỉ riêng bạn. Nguy cơ đối với gia đình bạn, đồng nghiệp của bạn và tất cả những người quanh bạn đều được cắt giảm.
Khi nhiều người trong một khu vực tiêm vắc-xin, ít người bị ốm hơn. Từ đó, ít virus lây lan từ người sang người hơn
Một căn bệnh càng có khả năng lây lan cao thì phần trăm người cần tiêm vắc-xin càng phải lớn”. Ví dụ, để có được miễn dịch cộng đồng đối với bệnh sởi, 93-95% số người trong một cộng đồng phải tiêm vắc-xin. Nói cách khác, cứ 100 người, có khoảng 95% tiêm vắc-xin là có thể ngừa bệnh sởi. Khi có quá ít người tiêm vắc-xin, những căn bệnh từng được thanh toán nhiều năm trước có thể xuất hiện trở lại.